Thứ Ba, 20 tháng 8, 2019

Bạn có phúc báo thì phú quý tự tìm đến, làm gì cũng kiếm được tiền

Rất nhiều người cho rằng, tiền là lợi nhuận do mình kiếm được. Thực ra, trong đó có ba phần là do cố gắng, bảy phần còn lại là từ phúc báo mà đến. Người có phúc báo, làm gì cũng có thể kiếm ra tiền.




Người trung hậu, phúc tất sẽ đi theo

Đời người tựa như là làm kinh doanh, cho đi không nhất định sẽ được nhận lại. Bởi vậy, có người vì tiền bạc mà tính toán với người khác, cũng có người vì danh lợi mà đánh mất cả lương tâm.

Người ta khi thấy tiền trước mắt thì sẽ dễ mê mờ đi mất, đầu óc trở nên đen tối. Biết bao người vì nó mà mất đi người thân, bao người vì nó mà mất đi cả tính mạng. Vậy phải đối xử với tiền tài như thế nào cho phù hợp với phúc báo đây?

Con người thế gian khổ cực, cũng muốn cuộc sống tốt hơn một chút. Với suy nghĩ đó liền bắt đầu buôn bán, thấy làm ăn cũng rất thuận lợi.

Nhưng tốt nhất là tiền đừng tới quá nhanh, cũng đừng tới quá nhiều, cũng đừng quá dễ dàng. Nếu như quá nhanh, quá nhiều sẽ dễ làm con người ta trở nên xa xỉ. Lãng phí phúc báo, để rồi khi bạn muốn kiếm tiền lại cũng sẽ rất khó khăn.

Rất nhiều người cho rằng tiền là lợi nhuận do mình kiếm được. Thực ra, đó là do ba phần cố gắng, còn bảy phần còn lại là nhờ phúc báo.

Bạn có phúc báo thì làm gì cũng có thể kiếm ra tiền

Từng gặp qua vài người, dù cho rất cố gắng làm lụng nhưng cũng không dư ra được bao nhiêu tiền, đây chính là do phúc báo của họ không đủ.

Người xưa giảng: “Tiền tám chân, người hai chân”. Tiền có thể theo các hướng Đông, Tây, Nam, Bắc mà đi, cho nên là tám chân, con người muốn theo đuổi tiền sẽ rất khó khăn. Nhưng nếu bạn là người có phúc báo thì tiền sẽ theo đuổi bạn.

Con người, dù có tiền hay không có tiền bạn cũng không được lãng phí. Những gì bạn đã sử dụng sẽ đều làm tiêu hao phúc báo của bạn.

Cho nên dù là dùng điện, dùng nước, ăn lương thực, cũng đều phải đặc biệt quý trọng. Rất nhiều người kinh tế tốt rồi lại bỏ qua những điều này. Mà lãng phí thường thấy nhất đó chính là lương thực, nước, làm tổn hại phúc báo rất nhiều.

Con người kỳ thực tựa như một thân cây, chậm rãi lớn lên, nhưng đến cuối cùng cũng phải trở về, trả lại cho bùn đất.

Có câu nói rằng: “Một lượng vàng bốn lượng phúc”. Bạn muốn dùng một trăm vạn tiền, vậy cần phải có bốn trăm vạn phúc báo để đổi lại.

Nhưng người ta lúc kiếm tiền, thường thường sẽ bị lạc mất, cảm thấy chỉ cần dựa vào bản sự của mình là được rồi. Như vậy sẽ càng tăng thêm sự ngạo mạn, hơn nữa dễ dàng làm những việc tổn hại phúc báo.

Con người ai cũng đều muốn đạt đến đỉnh cao nhất, viên mãn nhất. Giống như một thân cây, chậm rãi lớn lên, diện mạo của nó so với hạt giống ban đầu càng ngày càng cách xa, cuối cùng rồi cũng phải trở về, trả lại cho bùn đất.

Con người sống khổ cực, ai cũng muốn theo đuổi một cuộc sống tốt hơn, nhưng lại không biết một điều: Bất kể hoàn cảnh nào cũng đều tốt cho tu luyện tâm tính, cũng đều có thể sử dụng để làm thức tỉnh con người.

Một người làm việc gì mà quá thuận lợi thì cũng không tốt, sẽ dễ làm người ta sinh ra tâm kiêu ngạo…

Làm kinh doanh buôn bán mà tiền đến quá nhanh, rồi sẽ kiếm tiền không chính đáng, như vậy sẽ làm tổn hại phúc báo.

Có người bỗng chốc phát tài, nhưng ngay sau đó lại gặp rủi ro. Nguyên nhân chính là anh ta đã làm tổn hại phúc báo của mình.

Con người sống trên đời muốn được nhẹ nhõm, thì hãy buông tâm tham lam, buông lợi ích trước mắt. Cứ sống khỏe mạnh, hạnh phúc, cứ đơn giản, vui vẻ là được rồi.

Đừng để tiền làm mê mờ đôi mắt, đừng cho lợi ích trói buộc chân tay.

Có tiền hay không có tiền cũng được, hãy quý trọng những điều trước mắt.

Có duyên hay vô duyên cũng không sao, hãy cứ thuận theo tự nhiên! Hãy loại bỏ đi hết những thứ không tốt, chính là tăng trưởng phúc báo rồi.

Người có phúc báo lớn giống như biển cả vậy, biển sẽ không vì một con sông dơ bẩn mà bị bẩn theo, trái lại có thể chuyển nó thành trong sạch, lại khiến cho chính mình lớn mạnh hơn.

Thứ Hai, 12 tháng 8, 2019

“Sai lầm lớn nhất” của Bill Gates hay lòng tham không đáy của tỉ phú công nghệ?

Bill Gates – vị tỉ phú công nghệ đã quá nổi tiếng thế giới – đã thừa nhận rằng "sai lầm lớn nhất" của mình và Microsoft là không làm cho tập đoàn phần mềm máy tính số 1 thế giới này trở thành một nền tảng di động như Android để từ đó nắm trong tay thị trường smartphone ngoại trừ phần của Apple.


Bill gates

Tất nhiên chẳng vì sự thừa nhận "sai lầm lớn nhất" này mà người ta đánh giá rằng Bill Gates bất tài, và càng không thể vì sự thừa nhận này mà cho rằng Microsoft kém cỏi hơn Apple hay Google, Facebook.

Trên thực tế, tới thời điểm này, Microsoft vẫn sừng sững "riêng một góc trời" về hệ điều hành Windows và phần mềm Office dành cho máy tính cá nhân. Không chỉ thống lĩnh mà Microsoft còn khiến người dùng cá nhân và doanh nghiệp phải lụy vào mình. Vài năm trở lại đây, Microsoft còn lớn mạnh lên ở mảng điện toán đám mây đặc biệt là phân khúc dành cho doanh nghiệp.

Thực ra thì sự thừa nhận của Bill Gates cho thấy ông quá cầu toàn, hoặc vì lúc này ông không còn bận bịu công tác quản lí điều hành nên thỉnh thoảng dành chút thời gian "gặm nhấm" dư vị thành quả vàng son mà không mấy ai làm được như ông?

Nói đúng hơn, đó là một sự thừa nhận sai lầm chỉ càng khiến cho hình ảnh Bill Gates dù gần gũi nhưng lại càng trở nên vĩ đại hơn mà thôi.

Nhưng đồng thời, sự thừa nhận đó cũng bộc lộ vị tỉ phú công nghệ từng nhiều lần là người giàu nhất hành tinh này cũng có một lòng tham vô đáy, tất nhiên là gắn với khát khao xây dựng và phát triển nền tảng công nghệ mới chinh phục người dùng.

Khi tôi đọc qua những "sai lầm" được ông thừa nhận, chợt nảy ra câu hỏi: Vậy nếu ông và Microsoft không "sai lầm" thì các đối thủ của ông chắc hẳn sẽ không còn đất sống. Microsoft đã thống lĩnh ở lĩnh vực hệ điều hành Windows và phần mềm Office cho máy tính, nếu ông còn không "sai lầm" - đồng nghĩa là thành công trong việc xây dựng một nền tảng di động, liệu còn ai chịu nổi với Microsoft? Hay nhìn ở một góc độ khác, lúc đó với thế mạnh gấp bội và tập trung trong tay cả hai nền tảng số 1 cho máy tính và cả di động, có khi nào chính người dùng sẽ trở thành nạn nhân của ông và Microsoft, vì sẽ bị ép uổng và không có lựa chọn nào khác?

Bài học thấm thía đối với người dùng là đừng bao giờ để cho duy chỉ một công ty mạnh lên gần như nắm thế độc quyền ở bất cứ lĩnh vực nào. Bởi khi ấy, người dùng tưởng được phục vụ nhưng kì thực lại bị ép uổng, tưởng được miễn phí nhưng kì thực lại bị khai thác triệt để, như cách người ta đang dùng Facebook, YouTube hiện nay. Cứ đụng chuyện và bị hai "ông lớn" này xử đi mới thấy hết cái phận khốn khổ của thân phận "thượng đế" của các "ông lớn".

Có thể người dùng trong rất nhiều trường hợp "tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa". Người dùng không lọt vào tay của Microsoft với một nền tảng di động thành công thì cũng rơi vào tay của Google với hệ điều hành Android. Nhưng dù thế vẫn hơn là phụ thuộc tất tần tật vào một Microsoft. Google với Android còn có dự án mã nguồn mở, ngoài những phiên bản tính phí bản quyền cũng có phiên bản miễn phí cho tất cả các bên sử dụng; trong khi Microsoft bao năm qua, chẳng có tí gì là miễn phí, song quan trọng hơn là với một hệ thống đóng kín bưng sẽ rất khó phát triển cởi mở tạo ra một hệ sinh thái phong phú, sinh động và đầy tiện ích cho người dùng.

Chính vì thế mà khi ông - Bill Gates - thừa nhận "sai lầm lớn nhất", tôi lại thấy may và thấy vui. Nếu ông không sai lầm, thế giới nền tảng dành cho máy tính và di động sẽ do ông và Microsoft thao túng tất. Một thế giới đơn cực, một thị trường bị tập trung kinh tế ở vị thế độc quyền thì đã quá rõ những hệ lụy của nó sẽ tiêu cực tới đâu đối với người dùng.

Tham vọng nắm hết mọi thứ, có thể che hết mọi thứ, có lẽ như một thuộc tính của những người sáng tạo và kinh doanh vĩ đại như Bill Gates. Có lẽ chúng ta đang thấy thấp thoáng tư duy này trong dự án tiền ảo Libra của Facebook do tỉ phú công nghệ trẻ Mark Zuckerberg điều hành. Không có gì là đủ với họ. Với Mark thì đang độ tuổi trẻ sung sức và nhiều đam mê, nhiệt huyết và sức bật; song với người đã "về hưu" như Bill Gates cũng chưa dứt hết những tham vọng dù có thể lòng tham lúc này không hẳn vì yếu tố tiền tài hay làm giàu mà có lẽ vì sự chinh phục, thống lĩnh thì đúng hơn.

Chả có sự thành công nào mĩ mãn hết 100% mà không có chút hối tiếc. Trường hợp này đúng với cả vị tỉ phú nắm trong tay khối tài sản tròm trèm cả trăm tỉ USD như Bill Gates. Nhưng suy cho cùng, đó là một sự hối tiếc đẹp đẽ của một con người đã làm nên một sự nghiệp vĩ đại cống hiến cho loài người, thúc đẩy loài người phát triển về trí tuệ và xã hội phát triển về sự tiện ích và tính giải pháp giải quyết trong công việc.

Bill Gates, ông hãy cứ thừa nhận "sai lầm" và hãy cứ hối tiếc, để người dùng còn có nhiều sự lựa chọn khác ngoài Microsoft.

Dạ Thảo
Nguồn tại đây

Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2019

Bạn chỉ cần làm người tốt, trời cao đã tự có an bài

Khi chúng ta gặp phải những chuyện không như ý, hãy nhớ rằng, mọi sự đều đã có an bài tốt nhất, những khó khăn kia bất quá chỉ là một chút động lực để cho ta ngày càng hoàn thiện bản thân mình.


Mọi chuyện đều là an bài tốt nhất.

Mọi chuyện đều là an bài tốt nhất.

Có một quốc vương thích săn bắn và thường hay cùng với thừa tướng cải trang vi hành. Câu cửa miệng mà vị thừa tướng thường hay nói nhất chính là “mọi chuyện đều là an bài tốt nhất”.

Một ngày kia, quốc vương vào rừng săn bắn, một mũi tên bắn ngã một con báo hoa. Quốc vương vội xuống ngựa kiểm tra chiến lợi phẩm của mình, nào ngờ, con báo hoa đột nhiên bất dậy, dùng hết sức lực sau cùng bổ nhào về phía quốc vương, ngón tay út của quốc vương bị nó cắn đứt một đoạn.

Quốc vương cho gọi thừa tướng đến uống rượu giải sầu, nào ngờ thừa tướng lại mỉm cười nói: “Bệ hạ, mong người hãy nghĩ thoáng một chút, mọi chuyện đều là sự an bài tốt nhất cả!”.

Quốc vương nghe xong rất tức giận, nói: “Nếu như quả nhân tống giam nhà người vào ngục, đây cũng là an bài tốt nhất ư?”.

Thừa tướng mỉm cười, nói: “Nếu là như vậy, thần cũng tin chắc rằng đây là an bài tốt nhất”. Quốc vương giận dữ, sai người áp giải thừa tướng vào trong ngục giam.

Một tháng sau, vết thương của quốc vương đã lành, một mình vi hành bên ngoài.

Ông đi đến một núi xa xôi, bỗng một nhóm thổ dân từ tên núi xông đến, bắt trói quốc vương rồi giải về bộ lạc.

Bộ lạc nguyên thủy trên núi hàng tháng đến ngày trăng tròn đều sẽ xuống núi tìm vật hiến tế để cúng tế nữ thần trăng tròn, người thổ dân chuẩn bị đem quốc vương đi thiêu sống.

Ngay trong lúc quốc vương cảm thấy tuyệt vọng, thầy tế mặt bỗng biến sắc, ông phát hiện ngón tay út của quốc vương thiếu mất một nửa, là tế phẩm không được nguyên vẹn, nhận lấy tế phẩm như vậy, nữ thần trăng tròn sẽ nổi cơn thịnh nộ, thế là thổ dân bèn thả quốc vương đi.

Quốc vương mừng rỡ vô cùng, sau khi về cung gọi người thả thừa tướng ra, bày tiệc rượu, quốc vương mời rượu thừa tướng, nói: “Lời khanh nói quả không sau chút nào, mọi chuyện đều là sự an bài tốt nhất! Nếu như không phải trẫm bị con báo hoa đó cắn thì hôm nay e rằng ngay cả mạng sống cũng đã không còn”.

Quốc vương như chợt nhớ ra điều gì đó, hỏi thừa tướng: “Còn khanh vô duyên vô cớ bị tống giam trong ngục hơn một tháng như vậy, đây lại nói thế nào đây?”.

Thừa tướng chậm rãi uống một ngụm rượu, rồi nói: “Nếu như thần không phải bị giam trong nhà ngục, thế thì người cải trang đi cùng với bệ hạ nhất định là thần rồi, khi thổ dân phát hiện bệ hạ không thích hợp làm vật tế nữa, thế chẳng phải sẽ đến phiên thần hay sao?”.

Quốc vương không nhịn được, lớn tiếng cười ha hả, nói: “Quả nhiên không sai, mọi chuyện đều là sự an bài tốt nhất!”.

Mọi chuyện đều là an bài tốt nhất.

Câu chuyện này nói với chúng ta một đạo lý: Khi chúng ta gặp phải những chuyện không được như ý, hết thảy điều này nói không chừng lại chính là sự an bài tốt nhất! Vậy nên ta không cần phải phiền não, càng không nên chán nản, chỉ nhìn mọi chuyện trong nhất thời.

Hãy để tầm mắt vươn xa hơn, đừng tự oán trách bản thân, càng không nên oán trời trách người. Một điều chắc chắn là tâm trạng tiêu cực không bao giờ giúp cho bạn vượt qua nghịch cảnh, chỉ có sự dũng cảm đối diện, nỗ lực và tin rằng trời không tuyệt đường người, bạn sẽ thấy trắc trở nào thực ra cũng đều là món quà của Thượng đế mà thôi.

Kỳ thực, chỉ cần chúng ta nhớ lại mỗi một chuyện diễn ra trong đời chúng ta một cách tường tận, cũng đều có thể nói với bản thân lời này: “Mọi chuyện đều là an bài tốt nhất”.